Tay Điếu Trạch Nghiễn sờ được nhập miếng chất keo cá thể cùng theo với biểu cảm của An Hạ, anh tất tả buông rời khỏi, tóm tay còn sót lại kéo cô đứng lên lầu.
Điếu Trạch Nghiễn vừa vặn tắm hoàn thành đang được sẵn sàng xuống bữa ăn, khi tới trường về thấy u An Hạ, giờ đây phát hiện ra An Hạ. Điếu Trạch Nghiễn cười cợt khẩy, giở giọng chua ngoa: "Không ngờ nhỉ, còn tưởng là trẻ em không cha mẹ, hóa rời khỏi là đái thư vờ vịt nghèo"
Bạn đang xem: nghỉ yêu kết hôn thôi
Đáp lại An Hạ chỉ lặng ngắt, sau vài ba giây bất tỉnh cô đùng một phát đẩy Điếu Trạch Nghiễn nhập chống anh rồi ngừng hoạt động lại.
Điếu Trạch Nghiễn bị dọa dẫm một phen bất thần trước hành vi của An Hạ, kinh sợ cô nàng này bị huỷ số lượng giới hạn nhưng mà thực hiện văng mạng, anh theo dõi hành động tự nhiên giơ tay chữ X chắn ngay lập tức trước vùng ngực, vẻ mặt mũi căng thẳng mệt mỏi cảnh giác nhìn cô.
"Cậu chớ với thực hiện bậy!"
Trong khi Điếu Trạch Nghiễn vẫn còn đó đang được hoang mang lo lắng, An Hạ bỗng nhiên cúi gập người, nước đôi mắt rơi xuống sàn từng giọt, giọng cô khẩn khiết: "Trạch Nghiễn, tôi cầu van nài cậu, van nài cậu chớ bắt tôi tách ngoài đây"
Sau một khi khó khăn hiểu cho tới sững người, Điếu Trạch Nghiễn thông trong cả, anh với tay kéo ghế ngồi xuống, cười cợt hắt rời khỏi lênh láng châm biếm: "Cậu đang được biểu diễn vở kịch tư tưởng mái ấm gia đình với tôi sao?"
"Trạch Nghiễn, tôi thiệt sự cầu van nài cậu, thực hiện ơn mang lại tôi ở lại trên đây, chớ bắt tôi nên theo dõi bà ấy"
Đôi tay nhỏ của An Hạ chợt tóm lấy bàn tay Điếu Trạch Nghiễn run rẩy lên lập cập.
Đôi đôi mắt vốn liếng buồn giờ lại còn ẩm ướt bởi nước đôi mắt của An Hạ khiến cho Điếu Trạch Nghiễn trở thành hoảng loạn. Anh đứng lên kéo lấy ghế ở đàng sau sườn lưng, nhấn An Hạ ngồi xuống ghế, cả nhì an tọa đương đầu nhau, anh trang nghiêm hỏi: "Cậu và bà ấy, rốt cuộc với chuyện gì?"
"Tôi.." An Hạ ngập ngừng, góc nhìn ko yên ổn, cô gặm chặt môi bên dưới, hít một khá thiệt thâm thúy lấy dũng khí, nhập tình thế này sẽ không phát biểu cô rất có thể nên tách ngoài trên đây, suy nghĩ rồi An Hạ đem sự tình phân tích và lý giải.
"Trước trên đây bà tôi từng trả tôi cho tới thám thính bà ấy, tuy nhiên bắt gặp nên Nguyệt Vân. Mẹ tôi vì như thế kinh sợ phật lòng căn nhà ông xã nên đã mang bà tôi một vài chi phí, bảo bà tôi chớ trả tôi cho tới bắt gặp bà ấy nữa. Bà tôi đang được vứt số chi phí ấy ngay lập tức trước mặt mũi u tôi và mái ấm gia đình ông xã bà ấy, bà tôi phát biểu sẽ không còn lúc nào nhằm tôi tái ngộ u tôi một phen nào là nữa"
Nước đôi mắt An Hạ bất giác rơi xuống, những tâm tư tình cảm chôn thâm thúy cõi lòng lòng ko thể lưu giữ kín được nữa: "Vì không hề người thân trong gia đình nên bà tôi đang được nhờ u cậu đỡ đần tôi, tôi thiệt sự ko cố ý xuất hiện tại nhằm thực hiện đảo lộn cuộc sống thường ngày của cậu"
Nghe mẩu chuyện của An Hạ, Điếu Trạch Nghiễn rớt vào trầm tư mất mặt một hồi, lúc đầu anh đang được suy nghĩ vì như thế bà con cháu An Hạ thấy mái ấm gia đình anh với ĐK nên sử dụng danh nghĩa cô trò cũ với u anh để lấy An Hạ vào một trong những cuộc sống thường ngày vương vãi fake. Nào ngờ, An Hạ thiệt sự xứng đáng thương...
"Trạch Nghiễn, tôi van nài cậu, mang lại tôi ở trên đây học tập hoàn thành cung cấp tía, học tập hoàn thành tôi chắc chắn tách lên đường, tôi tiếp tục thám thính chi phí trả mang lại mái ấm gia đình cậu vì như thế đã hỗ trợ tôi, tôi van nài cậu" An Hạ khích động cầu van nài Điếu Trạch Nghiễn, nếu như nên buộc theo dõi u, cuộc sống cô nên rẽ vào một trong những lối không giống không hề chất lượng đẹp mắt.
Trong lòng Điếu Trạch Nghiễn vốn liếng đang được lung lắc tuy nhiên lại lo ngại tâm sự, anh chợt suy nghĩ rời khỏi ý hoặc, vờ vĩnh thở lâu năm căn vặn bâng quơ: "Để cậu ở trên đây thì được, thay đổi lại tôi được gì?"
Lời phát biểu của Điếu Trạch Nghiễn đang được rõ rệt vì vậy, An Hạ cũng chẳng ngốc cho tới nỗi không sở hữu và nhận rời khỏi, cô vừa vặn mừng rỡ vừa vặn hồi hộp lắng: "Chỉ cần thiết cậu đồng ý, cậu ham muốn tôi làm những gì tôi đều tiếp tục làm"
Ý của An Hạ vừa vặn chính ý của Điếu Trạch Nghiễn, anh mừng thì thầm nhập bụng, vơ tất tả giấy tờ cây viết đã có sẵn trước nhập đụn không gọn gàng bên trên bàn trả mang lại An Hạ.
"Tôi phát biểu, cậu ghi"
Cầm lấy giấy tờ cây viết kể từ tay Điếu Trạch Nghiễn, lòng An Hạ chợt cảm nhận thấy không an tâm vẫn bịa đặt cây viết xuống viết lách.
"Tôi thương hiệu là Phạm An Hạ, tôi van nài đáp ứng tiếp tục tuân theo từng điều nhưng mà Điếu Trạch Nghiễn thể hiện. Đổi lại, tôi sẽ tiến hành đáp ứng được sinh sống chất lượng ở trong nhà Điếu Trạch Nghiễn"
An Hạ hặm hụi viết lách theo dõi những gì Điếu Trạch Nghiễn phát biểu, viết lách hoàn thành ngay lập tức gấp rút trả anh đánh giá. Điếu Trạch Nghiễn ngồi bó tay trước vùng ngực, không tồn tại dự định vắt lấy tờ giấy tờ nhằm coi, anh tâm trí rồi tiếp lời: "Vẫn còn... được đáp ứng bình yên ổn tới trường ở trường"
Trước lời nói của Điếu Trạch Nghiễn, An Hạ ko hề suy nghĩ cho tới việc ê, cô viết lách thêm 1 loại nữa nhập giấy tờ, nước đôi mắt cô rơi xuống nhòe cả chữ greed color.
Tờ giấy tờ khẳng định kết thúc đẩy bởi nhì chữ ký, Điếu Trạch Nghiễn lưu giữ giấy tờ, vẻ mặt mũi vô nằm trong ưng ý.
Sau cuộc rỉ tai với An Hạ, Điếu Trạch Nghiễn đàng hoàng trở xuống lầu, thấy u An Hạ vẫn còn đó ở ê anh rẽ nhập căn vặn mang lại với lệ: "Cô cũng muốn ở lại sử dụng cơm trắng không?"
"À, ko đâu" Mẹ An Hạ cười cợt nhã nhặn kể từ chối: "Cô đón An Hạ rồi lên đường ngay"
"À" Điếu Trạch Nghiễn gật gật, vờ vĩnh ngạc nhiên: "Vậy cô về cẩn trọng, cô ấy ở trên đây rất rất tốt"
Xem thêm: kim yoo yeon
Điếu Trạch Nghiễn cười cợt nửa mồm, đút tay vào trong túi quần ngông nghênh lên đường nhập phòng bếp.
Cả u An Hạ láo nháo u Điếu Trạch Nghiễn đều đem vẻ mặt mũi khó khăn hiểu. Ngay Lúc hiểu ý, u Điếu Trạch Nghiễn mừng thì thầm cười cợt khách hàng sáo với u An Hạ, cố ý nói: "Xem rời khỏi An Hạ không thích lên đường, thôi thì nhằm con cái nhỏ nhắn ở trên đây, Shop chúng tôi tiếp tục đỡ đần mang lại con cái bé"
"Không, nếu như thời điểm ngày hôm nay nó ko lên đường nằm trong tôi, tôi chắc chắn ko đi" Mẹ An Hạ trở thành khích động, nếu như nhằm An Hạ nối tiếp ở thành phố Hồ Chí Minh từng chuyện tiếp tục trở thành phức tạp.
"Mẹ về lên đường, con cái sẽ không còn lên đường đâu cả" An Hạ kể từ chân bậc thang lên đường lại gần, tay cô căng thẳng mệt mỏi tóm chặt vạt áo.
"An Hạ, con cái chớ làm gây rối nữa được không?" Mẹ An Hạ đứng nhảy dậy, tiếng nói rộng lớn hơn: "Nơi trên đây ko giành cho con cái, vịt vẫn chính là vịt, thiên nga vẫn chính là thiên nga, mặc dầu con cái cố sinh sống như 1 con cái thiên nga thì con cái vẫn mãi là một trong những con cái vịt nhưng mà thôi"
Nước đôi mắt An Hạ tuôn rời khỏi ko trấn áp, cô là con cái ruột của u cô tuy nhiên bà ấy trước đó chưa từng coi cô là ngày tiết mủ, An Hạ nghẹn ngào cay đắng: "Con hiểu rồi, chỉ việc con cái trở lại quê là được chính không?"
An Hạ vừa vặn cù sườn lưng lăm le lên lầu nép dọn ăn mặc quần áo thì va ngay lập tức nhập người Điếu Trạch Nghiễn, anh thuận tay ôm đầu An Hạ áp sát nhập người bản thân, anh tỏ thái phỏng rời khỏi mặt mũi.
"Cô cai quản nhiều như vậy làm những gì, nếu như cảm nhận thấy sự xuất hiện tại của An Hạ phiền như vậy thì cô nằm trong mái ấm gia đình cô dọn lên đường điểm không giống đi"
"Chuyện này nên kết thúc đẩy rồi" Mẹ An Hạ thở rời khỏi hậm hực, xoay đầu rời khỏi hiệu cho những người trợ lí phái nam lên đường nằm trong.
Nhận được mệnh lệnh, người con trai nhanh gọn lẹ đặt chân đến chổ An Hạ và Điếu Trạch Nghiễn, anh tớ giơ tay kéo An Hạ rời khỏi tuy nhiên còn chưa kịp va nhập cô thì đã biết thành Điếu Trạch Nghiễn đá một cước ở vật vã rời khỏi sàn ko chồm dậy nổi.
"Nó là con cái tôi, tôi ko thể đem nó lên đường sao" Mẹ An Hạ tức giận hét lên.
"Con nhỏ nhắn ko hề ham muốn lên đường nằm trong chị sao chị cứ nên nghiền như vậy?" Mẹ Điếu Trạch Nghiễn ko nhịn được nữa nhảy dậy rộng lớn giờ cãi lại.
"Dù nó không thích cũng nên đi" Mẹ An Hạ chắc chắn ko vứt cuộc hét rộng lớn.
"Đủ rồi" An Hạ mệt rũ rời chứa chấp giờ, cô đẩy Điếu Trạch Nghiễn rời khỏi, thẫn thờ bước về phía bậc thang quay trở lại chống nép dọn đồ dùng đạc: "Tôi lên đường, tôi lên đường là được"
"An Hạ" Giọng u Điếu Trạch Nghiễn run rẩy lên, vừa vặn thương vừa vặn tức giận.
Nhẹ nhàng kéo tay An Hạ tích lại, khóe môi Điếu Trạch Nghiễn nhếch lên, góc nhìn như phóng rời khỏi lưỡi dao giành cho u cô.
"Lắm lời nói thế thực hiện gì? Nếu thời điểm ngày hôm nay bà đem An Hạ thoát ra khỏi được căn nhà này, Điếu Trạch Nghiễn tôi lên đường bởi đầu"
"Trạch Nghiễn, tôi lên đường, chớ nhằm từng chuyện phiền toái thêm" An Hạ bất lực phát biểu, cố gỡ tay anh thoát ra khỏi tay bản thân.
"Cậu nhưng mà lên đường, tôi thắp căn nhà bà ta" Điếu Trạch Nghiễn xoay đầu nhìn An Hạ gằng giọng đe dọa: "Cậu tin yêu không?"
Tay An Hạ thả lỏng, cô cúi đầu nhìn xuống khu đất.
"Thím Vũ, báo công an chưa" Điếu Trạch Nghiễn lên giờ căn vặn.
Từ nhập phòng bếp, thím Vũ chạy rời khỏi hớn hở thông báo: "Hai phút nữa cho tới nơi"
Điếu Trạch Nghiễn mỉm cười cợt ưng ý, vẻ mặt mũi lênh láng thử thách nhìn u An Hạ, bà tức cho tới đỏ au mặt mũi nhanh gọn lẹ lấy túi rời khỏi về nhập cuồng nộ.
Xem thêm: korea movie 18+
Ngay Lúc u An Hạ và thương hiệu trợ lý tách ngoài, An Hạ khóc cho tới khuỵu người, mặc dù ko phân phát rời khỏi một giờ nào là tuy nhiên dáng vẻ của An Hạ thiệt sự khiến cho người không giống nên nhức lòng.
Mẹ Điếu Trạch Nghiễn nhanh gọn lẹ đặt chân đến ôm siết lấy An Hạ che chở an ủi: "Không sao rồi, chớ suy nghĩ cho tới nữa"
Ngay cả Điếu Trạch Nghiễn thông thường ngày vốn liếng đem trái ngược tim giá buốt lùng thì thời điểm hiện tại anh cũng ko thể ko cảm nhận thấy xót xa xôi. Điều cần thiết nhất đó là nút thắt trong tâm và đã được gỡ vứt, anh chẳng với nguyên do gì lại ko quan hoài cho tới An Hạ như trước, cô nàng xứng đáng thương này cần phải chở che.
Bình luận